Cát mang niềm vui đến

<html> <head> <meta http-equiv="Content-Language" content="en-us"> <meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=windows-1252"> <title>Cát mang ni&#7873;m vui &#273;&#7871;n</title> </head> <body> <div class="title" align="center"> <p style="margin-top: 0; margin-bottom: 0"><b> <font face="Arial" size="2" color="#0000FF">Cát mang ni&#7873;m vui &#273;&#7871;n</font></b></p> <p style="margin-top: 0; margin-bottom: 0">&nbsp;</p> <div style="float: left; width: 135px; height: 19px"> <table border="0" style="border-collapse: collapse" width="100%" bordercolorlight="#000000" bordercolordark="#000000" id="table1" cellpadding="0"> <tr> <td> <p style="margin-top: 0; margin-bottom: 0"> <img border="0" src="cat%20mang%20niem%20vui.jpg" width="250" height="167"></td> </tr> </table> </div> </div> <p style="margin-top: 0; margin-bottom: 0"><font face="Arial" size="2">Cô bé &#273;ó m&#7899;i 6 tu&#7893;i khi tôi g&#7863;p cô &#7903; bãi bi&#7875;n g&#7847;n nhà.<br> <br> Tôi lái xe t&#7899;i bãi bi&#7875;n m&#7895;i khi c&#7843;m th&#7845;y khó ch&#7883;u ho&#7863;c m&#7879;t m&#7887;i. M&#7897;t l&#7847;n, cô bé &#273;ang ng&#7891;i xây lâu &#273;ài trên cát hay cái gì &#273;ó, b&#7895;ng ng&#7849;ng lên m&#7855;t cô bé xanh nh&#432; màu bi&#7875;n: “Chào chú” Tôi g&#7853;t &#273;&#7847;u, không mu&#7889;n b&#7883; m&#7897;t &#273;&#7913;a tr&#7867; làm phi&#7873;n “Cháu &#273;ang xây &#273;ây này!” - cô bé nói ti&#7871;p.<br> <br> “Chú th&#7845;y r&#7891;i! cháu xây gì v&#7853;y...” - Tôi h&#7887;i, dù ch&#7859;ng quan tâm.<br> <br> “Cháu có bi&#7871;t &#273;âu, cháu ch&#7881; thích c&#7843;m th&#7845;y cát thôi!”<br> <br> Nghe có v&#7867; hay &#273;&#7845;y! Tôi li&#7873;n c&#7903;i giày &#273;i &#273;&#7845;t và c&#7843;m nh&#7853;n &#273;&#432;&#7907;c cát d&#432;&#7899;i chân.<br> <br> “&#272;ó là ni&#7873;m vui &#273;&#7845;y!” Cô bé nói “M&#7865; cháu b&#7843;o cát mang ni&#7873;m vui &#273;&#7871;n”.<br> <br> T&#7841;m bi&#7879;t ni&#7873;m vui, quay l&#7841;i v&#7899;i n&#7895;i bu&#7891;n. Tôi r&#7845;t th&#7845;t v&#7885;ng, cu&#7897;c s&#7889;ng c&#7911;a tôi &#273;ang m&#7845;t cân b&#7857;ng.<br> <br> “Tên chú là gì...” Con bé này &#273;úng là không ch&#7883;u tha cho ng&#432;&#7901;i ta! Tôi ph&#7843;i &#273;áp “Robert Peterson”.<br> <br> “Cháu là Wendy, cháu 6 tu&#7893;i!”.<br> <br> “&#7914;! Chào Wendy”.<br> <br> “Chú vui tính th&#7853;t!” Cô bé c&#432;&#7901;i.<br> <br> “L&#7847;n sau chú l&#7841;i &#273;&#7871;n &#273;ây nhé, chú s&#7869; vui cho xem”.<br> <br> Nh&#7919;ng ngày và tu&#7847;n sau &#273;ó tôi b&#7853;n r&#7897;n v&#7899;i nhi&#7873;u vi&#7879;c khác, h&#7885;p hành, b&#7841;n bè và m&#7865; tôi &#7889;m. &#272;au &#273;&#7847;u và m&#7879;t mòi. M&#7897;t bu&#7893;i sáng t&#7897;i t&#7921; th&#7845;y mình c&#7847;n có l&#7841;i c&#7843;m giác c&#7911;a cát. B&#7901; bi&#7875;n không thay &#273;&#7893;i &#273;ang ch&#7901; tôi.<br> <br> “Chào chú!” Cô bé c&#361;ng có m&#7863;t &#7903; &#273;ó.<br> <br> “Chú có mu&#7889;n ch&#417;i cát không...”<br> <br> “Cháu ngh&#297; gì th&#7871;...” Tôi h&#7887;i, h&#417;i khó ch&#7883;u vì c&#7913; b&#7883; làm phi&#7873;n.<br> <br> “Cháu không bi&#7871;t”.<br> <br> “Cháu s&#7889;ng &#7903; &#273;âu...”.<br> <br> “&#272;&#7857;ng kia &#7841;!” Cô bé ch&#7881; tay v&#7873; phía nh&#7919;ng nhà ngh&#7881; mùa hè.<br> <br> “L&#7841; th&#7853;t!” Tôi ngh&#297; – vì bây gi&#7901; là mùa &#273;ông.<br> <br> “Th&#7871; cháu không &#273;&#7871;n tr&#432;&#7901;ng à...”.<br> <br> “Không &#7841;, m&#7865; nói cháu &#273;ang &#273;i ngh&#7881;”.<br> <br> Sau khi nói chuy&#7879;n v&#7899;i cô bé tôi ra v&#7873;. Wendy nói cô bé r&#7845;t vui, và &#273;úng là tôi th&#7845;y nh&#7865; nhõm h&#417;n nhi&#7873;u. Ba tu&#7847;n sau &#273;ó, tôi l&#7841;i &#273;&#7871;n bãi bi&#7875;n trong tâm tr&#7841;ng t&#7891;i t&#7879;, th&#7853;m chí không mu&#7889;n chào Wendy. Tôi ngh&#297; n&#7871;u tôi g&#7863;p m&#7865; cô bé, tôi s&#7869; b&#7843;o bà &#7845;y gi&#7919; cô bé &#7903; nhà cho tôi nh&#7901;.<br> <br> “Hôm nay chú mu&#7889;n &#7903; m&#7897;t mình” Tôi nói ngay khi Wendy th&#7845;y tôi và ch&#7841;y l&#7841;i g&#7847;n.<br> <br> “T&#7841;i sao &#7841;...” m&#7863;t cô bé có v&#7867; tái xanh. Tôi quay sang gào lên “M&#7865; chú m&#7845;t r&#7891;i!”.<br> <br> “Ôi” Wendy l&#7849;m b&#7849;m “Th&#7871; thì hôm nay là m&#7897;t ngày x&#7845;u!”.<br> <br> “&#272;úng, c&#7843; hôm qua và hôm kia và …thôi cháu &#273;i &#273;i!”.<br> <br> “&#272;i&#7873;u &#273;ó có bu&#7891;n không &#7841;” Wendy v&#7851;n h&#7887;i.<br> <br> “Cái gì có bu&#7891;n không...” Tôi n&#7893;i cáu v&#7899;i cô bé.<br> <br> “Khi m&#7865; chú m&#7845;t &#7845;y!”.<br> <br> “T&#7845;t nhiên là có ch&#7913;!” Tôi th&#7903; dài, &#273;&#7913;ng d&#7853;y ra v&#7873;.<br> <br> M&#7897;t tháng sau tôi m&#7899;i quay l&#7841;i bãi bi&#7875;n, cô bé không &#7903; &#273;ó. C&#7843;m th&#7845;y x&#7845;u h&#7893; và t&#7921; th&#7915;a nh&#7853;n là tôi r&#7845;t nh&#7899; cô bé, tôi &#273;i v&#7873; phía m&#7845;y cái nhà ngh&#7881;. Sau khi h&#7887;i &#273;&#432;&#7907;c n&#417;i cô bé &#7903;, tôi gõ c&#7917;a và m&#7897;t ph&#7909; n&#7919; ra m&#7903; c&#7917;a.<br> <br> “Chào ch&#7883;!” Tôi nói.<br> <br> “Tôi là Peterson. Bé Wendy &#273;âu r&#7891;i &#7841;...”<br> <br> “Anh Peterson, m&#7901;i vào. Wendy hay nh&#7855;c &#273;&#7871;n anh. Tôi s&#7907; r&#7857;ng nó làm phi&#7873;n anh, xin l&#7895;i anh.”<br> <br> “Không &#7841;! Wendy là m&#7897;t cô bé tuy&#7879;t v&#7901;i”.<br> <br> “Tu&#7847;n tr&#432;&#7899;c Wendy m&#7845;t r&#7891;i anh Peterson &#7841;. Nó b&#7883; b&#7879;nh b&#7841;ch c&#7847;u. Ch&#7855;c nó không nói v&#7899;i anh”.<br> <br> Quá h&#7909;t h&#7851;ng, tôi ph&#7843;i tìm ngay m&#7897;t cái gh&#7871; &#273;&#7875; ng&#7891;i xu&#7889;ng. Tôi ph&#7843;i c&#7889; g&#7855;ng &#273;&#7875; th&#7903;.<br> <br> “Nó r&#7845;t thích bãi bi&#7875;n này nên tôi &#273;&#432;a nó &#273;&#7871;n &#273;ây. Nó kh&#7887;e lên, và nói là nó &#273;ã có nh&#7919;ng ngày vui v&#7867;. Nh&#432;ng vài tu&#7847;n tr&#432;&#7899;c, nó &#273;ã nói có m&#7897;t ngày x&#7845;u và t&#7915; hôm &#7845;y suy s&#7909;p r&#7845;t nhanh”.<br> <br> Gi&#7885;ng ng&#432;&#7901;i ph&#7909; n&#7919; chùng xu&#7889;ng &quot;Nó có g&#7917;i l&#7841;i m&#7897;t b&#7913;c tranh cho anh, &#273;&#7875; tôi &#273;i tìm”.<br> <br> Ng&#432;&#7901;i ph&#7909; n&#7919; &#273;&#432;a cho tôi m&#7897;t chi&#7871;c phong bì nh&#7887;, &#7903; ngoài vi&#7871;t ch&#7919;: &quot;G&#7917;i chú Peterson” b&#7857;ng nét ch&#7919; tr&#7867; con. Bên trong là m&#7897;t b&#7913;c tranh: bãi bi&#7875;n, tr&#7901;i xanh và cát. D&#432;&#7899;i b&#7913;c tranh có vi&#7871;t “Cát mang ni&#7873;m vui cho chú!”.<br> <br> Tôi khóc. Tôi n&#7855;m l&#7845;y tay m&#7865; Wendy nói “Tôi xin l&#7895;i, tôi xin l&#7895;i!” và chúng tôi cùng khóc.<br> <br> B&#7913;c tranh nh&#7887; quí giá &#7845;y bây gi&#7901; &#273;ã &#273;&#432;&#7907;c l&#7891;ng vào khung và treo trong phòng tôi. Sáu t&#7915; mà Wendy vi&#7871;t trong b&#7913;c tranh – m&#7895;i t&#7915; nh&#432; m&#7897;t n&#259;m tu&#7893;i c&#7911;a cô bé - luôn nh&#7855;c nh&#7903; tôi bình t&#297;nh và luôn &#273;&#7897;ng viên tôi. M&#7897;t món quà t&#7915; cô bé m&#7855;t màu xanh bi&#7875;n và tóc màu cát &#273;ã d&#7841;y tôi bi&#7871;t coi tr&#7885;ng th&#7901;i gian c&#7911;a cu&#7897;c s&#7889;ng và bi&#7871;t nh&#7853;n th&#7845;y s&#7921; yêu th&#432;&#417;ng.</font></p> <p align="right"><font face="Arial" size="2"><b><i>(Theo Internet)</i></b></font></p> </body> </html>

BÌNH LUẬN

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM

Sáng 18-5, tại Đường sách Thành phố diễn ra chương trình giao lưu cùng người sáng lập và tác giả các tác phẩm trong Tủ sách Di sản Hồ Chí Minh.

Agile Việt Nam
;