Mẹ tôi

<html> <head> <meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=windows-1252"> <title>M&#7865; tôi</title> </head> <body> <p align="center"><b><font face="Arial" size="2" color="#0000FF"> <span class="Detail-Title">M&#7865; tôi</span></font></b></p> <span class="Detail-Body"> <p align="left"><i><font face="Arial" size="2">(M&#7897;t câu chuy&#7879;n c&#7843;m &#273;&#7897;ng c&#7911;a m&#7897;t tác gi&#7843; vô danh nh&#7853;n &#273;&#432;&#7907;c qua e-mail c&#7911;a m&#7897;t ng&#432;&#7901;i b&#7841;n &#7903; Malaysia, mong &#273;&#432;&#7907;c chia s&#7867; v&#7899;i m&#7885;i ng&#432;&#7901;i).</font></i></p> <div style="float: left; width: 187px; height: 25px"> <table border="0" width="100%" id="table1"> <tr> <td><img border="0" src="me%20toi.JPG" width="200" height="150"></td> </tr> </table> </div> <p class="pHead" align="justify"><font face="Arial" size="2">Su&#7889;t th&#7901;i th&#417; &#7845;u và c&#7843; khi l&#7899;n lên, lúc nào tôi c&#361;ng ghét m&#7865; tôi. Lý do chính có l&#7869; vì bà ch&#7881; có m&#7897;t con m&#7855;t. Bà là &#273;&#7847;u &#273;&#7873; &#273;&#7875; b&#7841;n bè trong l&#7899;p ch&#7871; gi&#7877;u, châm ch&#7885;c tôi. </font></p> <p class="pBody" align="justify"><font face="Arial" size="2">M&#7865; tôi làm ngh&#7873; n&#7845;u &#259;n &#273;&#7875; nuôi tôi &#259;n h&#7885;c. M&#7897;t l&#7847;n bà &#273;&#7871;n tr&#432;&#7901;ng &#273;&#7875; ki&#7871;m tôi làm tôi phát ng&#432;&#7907;ng. Sao bà l&#7841;i có th&#7875; làm nh&#432; th&#7871; v&#7899;i tôi? Tôi l&#417; bà &#273;i, ném cho bà m&#7897;t cái nhìn &#273;&#7847;y c&#259;m ghét r&#7891;i ch&#7841;y bi&#7871;n. Ngày hôm sau, m&#7897;t trong nh&#7919;ng &#273;&#7913;a b&#7841;n h&#7885;c trong l&#7899;p la lên: “Ê, tao th&#7845;y r&#7891;i. M&#7865; mày ch&#7881; có m&#7897;t m&#7855;t!”. </font></p> <p class="pBody" align="justify"><font face="Arial" size="2">Tôi x&#7845;u h&#7893; ch&#7881; mu&#7889;n chôn mình xu&#7889;ng &#273;&#7845;t. Tôi ch&#7881; mu&#7889;n bà bi&#7871;n m&#7845;t kh&#7887;i cu&#7897;c &#273;&#7901;i tôi. Ngày hôm &#273;ó &#273;i h&#7885;c v&#7873; tôi nói th&#7859;ng v&#7899;i bà: “M&#7865; ch&#7881; mu&#7889;n bi&#7871;n con thành trò c&#432;&#7901;i!”. </font></p> <p class="pBody" align="justify"><font face="Arial" size="2">M&#7865; tôi không nói gì. Còn tôi, tôi ch&#7859;ng &#273;&#7875; ý gì &#273;&#7871;n nh&#7919;ng l&#7901;i nói &#273;ó, vì lúc &#7845;y lòng tôi tràn &#273;&#7847;y gi&#7853;n d&#7919;. Tôi ch&#7859;ng &#273;&#7875; ý gì &#273;&#7871;n c&#7843;m xúc c&#7911;a m&#7865;. Tôi ch&#7881; mu&#7889;n thoát ra kh&#7887;i nhà, không còn liên h&#7879; gì v&#7899;i m&#7865; tôi. Vì th&#7871; tôi c&#7889; g&#7855;ng h&#7885;c hành th&#7853;t ch&#259;m ch&#7881;, và sau cùng, tôi có &#273;&#432;&#7907;c m&#7897;t h&#7885;c b&#7893;ng &#273;&#7875; &#273;i h&#7885;c &#7903; Singapore. </font></p> <p class="pBody" align="justify"><font face="Arial" size="2">Sau &#273;ó, tôi l&#7853;p gia &#273;ình, mua nhà và có m&#7845;y &#273;&#7913;a con. V&#7907; tôi là con nhà gia th&#7871;, tôi gi&#7845;u nàng v&#7873; bà m&#7865; c&#7911;a mình, ch&#7881; nói mình m&#7891; côi t&#7915; nh&#7887;. Tôi hài lòng v&#7899;i cu&#7897;c s&#7889;ng, v&#7899;i v&#7907; con và nh&#7919;ng ti&#7879;n nghi v&#7853;t ch&#7845;t tôi có &#273;&#432;&#7907;c &#7903; Singapore. Tôi mua cho m&#7865; m&#7897;t c&#259;n nhà nh&#7887;, th&#7881;nh tho&#7843;ng lén v&#7907; g&#7903;i m&#7897;t ít ti&#7873;n v&#7873; bi&#7871;u bà, t&#7921; nh&#7911; th&#7871; là &#273;&#7847;y &#273;&#7911; b&#7893;n ph&#7853;n. Tôi bu&#7897;c m&#7865; không &#273;&#432;&#7907;c liên h&#7879; gì v&#7899;i tôi. </font></p> <p class="pBody" align="justify"><font face="Arial" size="2">M&#7897;t ngày kia, m&#7865; b&#7845;t ch&#7907;t &#273;&#7871;n th&#259;m. Nhi&#7873;u n&#259;m r&#7891;i bà không g&#7863;p tôi, th&#7853;m chí bà c&#361;ng ch&#432;a bao gi&#7901; nhìn th&#7845;y các cháu. Khi th&#7845;y m&#7897;t bà già trông có v&#7867; lam l&#361; &#273;&#7913;ng tr&#432;&#7899;c c&#7917;a, m&#7845;y &#273;&#7913;a con tôi có &#273;&#7913;a c&#432;&#7901;i nh&#7841;o, có &#273;&#7913;a ho&#7843;ng s&#7907;. Tôi v&#7915;a gi&#7853;n v&#7915;a lo v&#7907; tôi bi&#7871;t chuyên, hét lên: “Sao bà dám &#273;&#7871;n &#273;ây làm con tôi s&#7907; th&#7871;? &#272;i kh&#7887;i &#273;ây ngay!”. M&#7865; tôi ch&#7881; nh&#7887; nh&#7865; tr&#7843; l&#7901;i “&#7890;, xin l&#7895;i, tôi nh&#7847;m &#273;&#7883;a ch&#7881;!” và l&#7863;ng l&#7869; quay &#273;i. Tôi không thèm liên l&#7841;c v&#7899;i bà trong su&#7889;t m&#7897;t th&#7901;i gian dài. <i>H&#7891;i nh&#7887;, m&#7865; &#273;ã làm con b&#7883; chúng b&#7841;n trêu ch&#7885;c nh&#7909;c nhã, bây gi&#7901; m&#7865; còn &#273;&#7883;nh phá h&#7887;ng cu&#7897;c s&#7889;ng &#273;ang có c&#7911;a con hay sao</i> ? </font></p> <p class="pBody" align="justify"><font face="Arial" size="2">M&#7897;t hôm, nh&#7853;n &#273;&#432;&#7907;c m&#7897;t lá th&#432; m&#7901;i h&#7885;p m&#7863;t c&#7911;a tr&#432;&#7901;ng c&#361; g&#7903;i &#273;&#7871;n t&#7853;n nhà, tôi nói d&#7889;i v&#7907; là ph&#7843;i &#273;i công tác. Sau bu&#7893;i h&#7885;p m&#7863;t, tôi ghé qua c&#259;n nhà c&#7911;a m&#7865;, vì tò mò h&#417;n là mu&#7889;n th&#259;m m&#7865;. M&#7845;y ng&#432;&#7901;i hàng xóm nói r&#7857;ng m&#7865; tôi &#273;ã m&#7845;t vài ngày tr&#432;&#7899;c &#273;ó và do không có thân nhân, s&#7903; an sinh xã h&#7897;i &#273;ã lo mai táng chu &#273;áo. </font></p> <p class="pBody" align="justify"><font face="Arial" size="2">Tôi không nh&#7887; &#273;&#432;&#7907;c l&#7845;y m&#7897;t gi&#7885;t n&#432;&#7899;c m&#7855;t. H&#7885; trao l&#7841;i cho tôi m&#7897;t lá th&#432; m&#7865; &#273;&#7875; l&#7841;i cho tôi: </font> </p> <p class="pBody" align="justify"><font face="Arial" size="2"><i>“Con yêu quý, </i></font></p> <p class="pBody" align="justify"><font face="Arial" size="2"><i>Lúc nào m&#7865; c&#361;ng ngh&#297; &#273;&#7871;n con. M&#7865; xin l&#7895;i v&#7873; vi&#7879;c &#273;ã dám qua Singapore b&#7845;t ng&#7901; và làm cho các cháu ph&#7843;i s&#7907; hãi. M&#7865; r&#7845;t vui khi nghe nói con s&#7855;p v&#7873; tr&#432;&#7901;ng tham d&#7921; bu&#7893;i h&#7885;p m&#7863;t, nh&#432;ng m&#7865; s&#7907; m&#7865; không b&#432;&#7899;c n&#7893;i ra kh&#7887;i gi&#432;&#7901;ng &#273;&#7875; &#273;&#7871;n &#273;ó nhìn con. M&#7865; ân h&#7853;n vì &#273;ã làm con x&#7845;u h&#7893; v&#7899;i b&#7841;n bè trong su&#7889;t th&#7901;i gian con &#273;i h&#7885;c &#7903; &#273;ây.</i> </font></p> <p class="pBody" align="justify"><font face="Arial" size="2"><i>Con bi&#7871;t không, h&#7891;i con còn nh&#7887; xíu, con b&#7883; tai n&#7841;n và h&#7887;ng m&#7845;t m&#7897;t bên m&#7855;t. M&#7865; không th&#7875; ng&#7891;i yên nhìn con l&#7899;n lên mà ch&#7881; có m&#7897;t m&#7855;t, nên m&#7865; &#273;ã cho con con m&#7855;t c&#7911;a m&#7865;. M&#7865; &#273;ã bán t&#7845;t c&#7843; nh&#7919;ng gì m&#7865; có &#273;&#7875; bác s&#297; có th&#7875; thay m&#7855;t cho con, nh&#432;ng ch&#432;a bao gi&#7901; m&#7865; h&#7889;i h&#7853;n v&#7873; vi&#7879;c &#273;ó. M&#7865; r&#7845;t hãnh di&#7879;n vì con &#273;ã nên ng&#432;&#7901;i, và m&#7865; kiêu hãnh vì nh&#7919;ng gì m&#7865; &#273;ã làm &#273;&#432;&#7907;c cho con. Con &#273;ã nhìn th&#7845;y c&#7843; m&#7897;t th&#7871; gi&#7899;i m&#7899;i, b&#7857;ng con m&#7855;t c&#7911;a m&#7865;, thay cho m&#7865;..</i> </font></p> <p class="pBody" align="justify"><font face="Arial" size="2"><i>M&#7865; yêu con l&#7855;m,</i> </font></p> <p class="pBody" align="justify"><font face="Arial" size="2"><i>M&#7865;...&quot;.</i> </font></p> <p class="pBody" align="right"><i><font face="Arial" size="2"><b>Theo Tu&#7893;i Tr&#7867;</b></font></i></p> </span> </body> </html>

BÌNH LUẬN

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM

Sáng 18-5, tại Đường sách Thành phố diễn ra chương trình giao lưu cùng người sáng lập và tác giả các tác phẩm trong Tủ sách Di sản Hồ Chí Minh.

Agile Việt Nam
;