Tôi hạnh phúc

<!DOCTYPE html PUBLIC "-//W3C//DTD XHTML 1.0 Transitional//EN" "http://www.w3.org/TR/xhtml1/DTD/xhtml1-transitional.dtd"> <html xmlns="http://www.w3.org/1999/xhtml"> <head> <meta content="en-us" http-equiv="Content-Language" /> <meta content="text/html; charset=utf-8" http-equiv="Content-Type" /> <title>Tôi hạnh phúc</title> <style type="text/css"> .style1 { text-align: justify; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; font-size: 10pt; } .style2 { text-align: right; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; font-size: 10pt; } .style3 { text-align: center; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; font-size: 10pt; color: rgb(0, 0, 255); } </style> </head> <body> <span class="Apple-style-span" style="font-family: Tahoma; font-size: 12px; text-align: left;"> <span class="Apple-style-span" style="border-collapse: separate; font-family: 'Times New Roman'; font-style: normal; font-variant: normal; font-weight: normal; letter-spacing: normal; line-height: normal; orphans: 2; text-align: auto; text-indent: 0px; text-transform: none; white-space: normal; widows: 2; word-spacing: 0px; -webkit-border-horizontal-spacing: 0px; -webkit-border-vertical-spacing: 0px; -webkit-text-decorations-in-effect: none; -webkit-text-size-adjust: auto; -webkit-text-stroke-width: 0px; font-size: medium;"> <p class="style3" style="margin-top: 0px; font-weight: bold;">Tôi hạnh phúc</p> <table style="width: 6%; float: left"> <tr> <td><img alt="" height="210" src="da%20thua%20co.png" width="220" /></td> </tr> </table> </span> <span class="Apple-style-span" style="border-collapse: separate; color: rgb(0, 0, 0); font-family: 'Times New Roman'; font-style: normal; font-variant: normal; font-weight: normal; letter-spacing: normal; line-height: normal; orphans: 2; text-align: auto; text-indent: 0px; text-transform: none; white-space: normal; widows: 2; word-spacing: 0px; -webkit-border-horizontal-spacing: 0px; -webkit-border-vertical-spacing: 0px; -webkit-text-decorations-in-effect: none; -webkit-text-size-adjust: auto; -webkit-text-stroke-width: 0px; font-size: medium;"> <p class="style1" style="font-weight: bold; color: rgb(95, 95, 95);">Buổi tối, cà phê với một đứa bạn thân hồi cấp 3. Lâu rồi xa nhau không liên lạc nên gặp lại đứa nào cũng có khối chuyện để nói. Hết lớp 12, tôi tiếp tục theo nghiệp đèn sách, còn nó ở nhà phụ gia đình buôn bán quán ăn hải sản.</p> <p class="style1" style="color: rgb(0, 0, 0); font-weight: normal;">Nó kể cho tôi nghe về chuyện tình yêu, chuyện gia đình, chuyện những mối quan hệ đang bao trùm cuộc sống của nó. Rồi nó lo tới chuyện cưới xin, chuyện cuộc sống tương lai... (nói chung nó là một “bà già” luôn lo lắng, nó 22 tuổi rồi mà...).</p> <p class="style1" style="color: rgb(0, 0, 0); font-weight: normal;">Còn tôi, một thằng nhóc vừa 19 tuổi cứ huyên thuyên kể về đời SV, về những em bé ung thư tôi gặp và tiếp xúc hằng tuần, về những bào thai chưa bao giờ thành hình mà đã bị giết chết trong bụng mẹ, về những người tôi đã quen, đã tiếp xúc...</p> <p class="style1" style="color: rgb(0, 0, 0); font-weight: normal;">Nó uống Lipton, tôi dùng cà phê sữa đá. Nhấp một ngụm rồi nó chợt ngước lên nhìn tôi mà bảo: “Ông thật hạnh phúc”.</p> <p class="style1" style="color: rgb(0, 0, 0); font-weight: normal;">Hớp vội một hớp cà phê, tôi mới nói với nó rằng: “Ừ, tui hạnh phúc”. Nó cười...</p> <p class="style1" style="color: rgb(0, 0, 0); font-weight: normal;">Nếu xét về một góc độ nào đó trong cuộc sống thì quả thật tôi đang thật sự hạnh phúc hơn rất nhiều người...</p> <p class="style1" style="color: rgb(0, 0, 0); font-weight: normal;">Tôi hạnh phúc hơn hàng trăm em bé sơ sinh chưa bao giờ được nhìn thấy mặt trời mà đã bị giết chết trong bụng mẹ hằng tuần tại các bệnh viện phụ sản. Cuộc sống đã đưa đẩy cho tôi được quen với một nhóm bác ái chuyên đi thu nhặt thi thể các hài nhi xấu số ấy mang về chôn cất.</p> <p class="style1" style="color: rgb(0, 0, 0); font-weight: normal;">Tôi hạnh phúc hơn những bé bị bệnh ung thư tôi gặp gỡ hăng tuần. Khi vào độ tuổi các em, tôi được sống khỏe mạnh, được đến trường, được tự do chạy nhảy... Nay các em còn quá ngây thơ, quá trong sáng, lại đang mang trong mình một căn bệnh khó trị... Có em là lớp trưởng học giỏi, nay lại phải nằm liệt giường... Có em thích được mẹ cột tóc thắt bím, nhưng ngặt nỗi em không còn một sợi tóc trên đầu! Và cũng có em mong ước được biết đến con chữ, vậy mà lại không thể đợi nổi một ngày để mang cặp đến trường.</p> <p class="style1" style="color: rgb(0, 0, 0); font-weight: normal;">Tôi hạnh phúc vì trái tim tôi còn biết yêu, biết rung động trước cái đẹp. Có nhiều người đã bị cuộc sống này làm xơ cứng con tim. Họ tạo cho mình một vỏ bọc cứng cáp nhưng bên trong lại là những dằn vặt tâm lý...</p> <p class="style1" style="color: rgb(0, 0, 0); font-weight: normal;">Và tôi hạnh phúc hơn rất nhiều người đang lâm vào bế tắc mà không có một nguồn hi vọng... Tôi có niềm tin, có những người luôn bên tôi, vực tôi dậy sau những cú té đau do sự háo thắng của một thằng nhóc mới chập chững bước vào đời...</p> <p class="style1" style="color: rgb(0, 0, 0); font-weight: normal;">19 tuổi, tôi còn trẻ, tôi còn đủ sức bước, thế nên tôi sẽ ra đi, sẽ đến với những ai cần tuổi 19 của tôi. Tôi muốn chia sẻ cho họ niềm hạnh phúc mà tôi đang có và nhờ đó tôi sẽ góp phần củng cố thêm một sự thật rằng: “Tôi hạnh phúc”...</p> </span></span> <p class="style2"><em><strong>Theo TTO</strong></em></p> </body> </html>

BÌNH LUẬN

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM

Sáng 18-5, tại Đường sách Thành phố diễn ra chương trình giao lưu cùng người sáng lập và tác giả các tác phẩm trong Tủ sách Di sản Hồ Chí Minh.

Agile Việt Nam
;