Hạnh phúc là khi ta cho đi…
![]() |
Tiết mục hòa tấu sáo trúc nhạc phẩm Trống cơm của các bạn khiếm thị đến từ mái ấm Huynh Đệ Như Nghĩa |
“Đã bao giờ bạn nghe những em bé hát bằng ngón tay?
Đã bao giờ bạn chạm vào một bức tranh với những nét vẽ đáng yêu của một em bé chưa bao giờ nhìn thấy ánh mặt trời?
Đã bao giờ bạn xem điệu múa tuyệt vời, sau đó bạn nhận ra tất cả những người biễu diễn đều không nghe được tiếng nhạc?”.
Chương trình giao lưu văn nghệ và trao học bổng “Ánh sáng và niềm tin lần 3” tổ chức tại Nhà hát kịch thành phố HCM kỷ niệm ngày 18/4 – ngày bảo vệ và chăm sóc Người khuyết tật Việt Nam là tất cả sự nỗ lực của những thành viên nhóm tình nguyện Những Ước Mơ Xanh thực hiện, với mong muốn được chia sẻ với những số phận kém may mắn trong cuộc sống.
Cả hội trường với hơn 500 người trong đó có hơn nửa là các em đến từ những mái ấm, nhà mở. Các em đến đây để cùng biểu diễn cho những người bạn cùng hoàn cảnh, cho chúng ta thưởng thức những tác phẩm nghệ thuật là những bức tranh, những lời ca điệu múa. Tuy những bức vẽ còn nguệch ngoạc, những lời ca còn ngọng nghịu nhưng các em đã mang tất cả sự đam mê, cảm xúc từ con tim vào những tác phẩm của mình. Những “nghệ sỹ” ấy đã biểu diễn hết mình, phút giây ấy các em quên đi sự kém may mắn của mình.
Anh Trung Hải (Trưởng nhóm Những Uớc Mơ Xanh)- một người đầy nhiệt thành và tâm huyết chia sẻ: “Cả nhóm đã rất khó khăn trong việc xin tài trợ nhưng vẫn trích số tiền ít ỏi để in vé mời. Vé mời không ngoài mục đích nào khác là để các em cảm nhận được rằng những tiết mục của mình có giá trị và luôn được đón nhận. Các em chính là những nghệ sỹ thực thụ!”
Cả hội trường như chùng xuống, lắng đọng khi tiếng đàn violong của Mai Linh Mc Nicholas vang lên trầm bổng, réo rắt. Cô bé người lai mới 9 tuổi trong 1 lần về quê mẹ đã nằng nặc xin gia đình được đứng ở một góc phố nào đó kéo đàn để quyên góp tiền cho các bạn cùng trang lứa nhưng kém may mắn hơn mình. Nhìn em say sưa với những dây đàn, chúng ta nhận ra một điều giản dị rằng: Hạnh phúc khi cho đi cũng là ta đã nhận lại.
Lê Thanh Thúy một người đã 7 lần vào phòng mổ vì căn bệnh ung thư xương quái ác vẫn luôn tìm niềm tin yêu nơi cuộc sống, luôn lạc quan cũng khiến chúng ta trăn trở nghĩ lại mình. Thúy bày tỏ quan niệm sống tích cực của mình: “Sống trên đời là chia sẻ và khi thế ta sẽ nhận được rất nhiều!”.
Hơn một tháng làm việc cật lực với nhiều bộn bề, khó khăn: xin tài trợ, lo sân khấu, cùng các em chuẩn bị các tiết mục văn nghệ, tổ chức phòng tranh…, những thành viên của nhóm Những Ước Mơ Xanh đã biến những bản kế hoạch trên giấy tờ thành một buổi biễu diễn thành công, ấm áp tình người. Khuôn mặt của các bạn sinh viên phờ phạc đi vì nhiều đêm phải thức trắng để lo cho chương trình nhưng ánh lên niềm hạnh phúc. Nguyên Lê – một thành viên của nhóm, trên tay còn đang bế em nhỏ khuyết tật, xúc động nói với chúng tôi: “Chúng mình đã thành công, và điều thành công hơn cả là chúng mình nhận ra chính các em đã gieo vào lòng chúng mình niềm vui sống và khát khao được sống, được cống hiến tiếp tục…”
PHONG DI
(CLB Thông tín viên)